MIỀN TRUNG – NHỮNG GIẤC MƠ CÓ THẬT
𝑺𝒐𝒏𝒈 𝒕.𝒉𝒂𝒊 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 𝒕.𝒓.𝒖̛́𝒏𝒈 – đ𝒊 𝒒𝒖𝒂 𝒄𝒐𝒗𝒊𝒅 – 𝒏𝒉𝒊𝒆̂̀𝒖 𝒏𝒂̆𝒎 𝒗𝒂̂́𝒕 𝒗𝒂̉ 𝒗𝒊̀ 𝒒𝒖𝒂́ 𝒎𝒐𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 – 𝑵𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒈𝒊𝒂̂́𝒄 𝒎𝒐̛ 𝒍𝒂̀𝒎 𝒄𝒉𝒂 𝒎𝒆̣ đ𝒂̃ 𝒕𝒉𝒂̀𝒏𝒉 𝒉𝒊𝒆̣̂𝒏 𝒕𝒉𝒖̛̣𝒄
Chúng tôi về thăm miền Trung đúng ngày mưa bão, nhưng ngay khi máy bay cất cánh trời ngừng mưa, gió lặng và bắt đầu hửng nắng.
Bận bịu với công việc, đây là lần đầu tôi sắp xếp thời gian đến thăm Quảng Bình và Quảng trị, nơi mà có rất nhiều gia đình đã lặn lội từ đây về Hà nội thăm khám để đón con.
Sau hơn một giờ đồng hồ trên chuyến bay, Đồng Hới đón tôi với một hoàng hôn thật đẹp. Chúng tôi di chuyển từ tp Đồng Hới tới Đông Hà, băng qua miền cát trắng, bãi biển đầy phi lao và ngày nay những dự án Điện gió đang phát triển ở đây, những nẻo đường thấy đất nước mình thật đẹp. Đến thăm gia đình anh Hoà chị Hoan, các con Ben Bun nay đã 5 tuổi. Bao nhiêu cảm xúc ùa về trong tôi, những ngày anh chị vất vả đi lại giữa Đông Hà – Hà Nội. bây giờ tôi có thời gian thăm anh chị mới thấu hiểu được quãng đường dài vất vả, khâm phục sự đồng lòng và kiên trì cùng nhau của anh chị. Con đường xe chạy, tàu đi và máy bay không dài bằng con đường anh chị cùng nhau trên hành trình đón Ben Bun. Nhiều năm, anh chị gác lại công việc kinh doanh để từ Đông Hà đi Tp HCM – đi Thái Lan. Và rồi quãng đường đằng đẵng đó tiếp tục với Hà Nội. Nhìn anh chị rưng rưng niềm vui đong đầy hạnh phúc, nhìn Ben Bun khôn lớn, trong lòng tôi ấp ủ bao nhiêu động lực . Giọt nước mắt kìm nén trong khoé mắt tôi khi Ben nói: Em ở nhà với cha mẹ, anh đi Hà Nội với mẹ anh đây. Chưa bao giờ tôi dám nghĩ chúng có thể gọi tôi thân thương đến vậy…
Trở lại Đồng Hới, chúng tôi không có đủ thời gian để đến thăm tất cả các gia đình, Tôi tiếp tục nẻo đường ven biển rồi lên vùng núi. Một quãng đường dài, trải dài qua những eo biển miền trung mà trước giờ chỉ nghe và thấy trên tivi thì nay tận mắt thấy, tận chân bước qua.
Minh Hoá, một huyện miền núi của Quảng Bình, thị trấn Quy Đạt chỉ cách biên giới Cha Lo 70km với nước bạn Lào. Bon Bi, một cặp song sinh gây bất ngờ cho cả Bác sĩ và ba mẹ vì chuyển một phô.i nhưng khi thai 6 tuần tuổi, mẹ của Bon Bi siêu âm bác sĩ gần nhà bảo song tha.i. Nghi ngờ kết quả, ba mẹ chở nhau đi Tp Đồng Hới nhưng kết quả vẫn là song tha.i… ngày tháng trôi qua trong hồi hộp. Hình hài các con rõ dần và đúng như bs nói. Song tha.i. Rồi các con chào đời đủ ngày đủ tháng và hôm nay…
Một buổi chiều ở Đồng Hới, gia đình chị Thuý đón chúng tôi ghé thăm ở căn nhà gần cuối ngõ dài. Gặp nhau hồ hởi nhắc chuyện những tháng ngày ở Hà Nội và sự hướng dẫn chăm sóc tha.i kì an toàn của chị. Mỗi gia đình đến với tôi đều mang theo một câu chuyện của họ, Chị Thuý là người rất đặc biệt, trong hoàn cảnh đặc biệt. Thời gian chị có cu Ben là những ngày giữa tâm dịch. Chị ra Hà Nội chuyển phô.i xong thì dịch bùng và chị cùng con gái kẹt lại Hà Nội đến khi em bé trong bụng 4 tháng tuổi. Những khó khăn giữa thủ đô với mẹ con chị được xung quanh đùm bọc, chủ nhà trọ tiếp tế thực phẩm và nhiều tình cảm bao bọc mẹ con chị giữa tâm dịch lúc đó. Con gái lớn của chị đi theo chăm mẹ thì lại bị sốt xuất huyết. Mẹ đang tha.i nghén chăm con ốm, thế rồi 4 tháng tha.i kì an toàn. Dịch giảm, mẹ con chị được về nhà. Thời gian trôi nhanh, giờ Ben đã hơn 1 tuổi.
Và cả gia đình chị Lan với cu Bi, gặp lại nhau, chị mừng mừng tủi tủi khiến tôi cũng không tránh khỏi xúc động. Những câu chuyện là những thước phim mà đến khi phù hợp được mang ra nhắc chúng tôi về khó khăn của họ, về hạnh phúc của họ khi đón được con.
Chuyến đi này, tôi đã cảm nhận được tất cả vất vả xa xôi, kiên trì đồng lòng và quyết tâm của các anh chị từ Miền Trung. Như tôi nói, mỗi người là một câu chuyện và tôi may mắn đã được là người lắng câu chuyện đó, hi vọng tôi có thể chắp bút cùng anh chị viết lên một đoạn kết đẹp. Cảm ơn tất cả đã trao gửi cho tôi niềm tin y đức để tôi hoàn thành sứ mệnh của mình đối với mỗi người. Tôi cũng muốn gửi lời xin lỗi với những anh chị mà tôi chưa thể giúp được, anh chị vẫn là niềm trăn trở trong tôi. Nhưng tôi luôn tin rằng, sau bão giông thì luôn có cầu vồng rực rỡ… Cảm ơn Miền Trung, mảnh đất luôn có niềm tự hào trong tôi từ khi còn là một đứa trẻ.
Cảm ơn chuyến đi như một giấc mơ và đã có thật!
Danh mục
Tags